Bức thư cũn cỡn, ngắn ngủn,Dáng Nuột mà Loan đọc dài như cả vài trang giấy. Còn Thủy dù có lờ mờ đoán được ý đồ của gã cũng chẳng bận tâm gì, vì đúng là dùng miệng khiến nàng thấy tốt hơn hẳn. Bả la:
– Đồ khốn nạn. Em coi lén như vậy cả mấy tháng, không ai biết (em tưởng vậy).