Không đàn bà nào giống nhau. Em bạo gan đặt tay lên hai bắp vế chị, bấu mạnh, ngước nhìn chị lần nữa, hé môi chờ.
Chị thở ra, lòng nôn nôn một cái gì không nói.
– Lâm, chị lạy em đừng bóp hai bắp vế chị. Và, có mấy lần, Đạt đang ngủ, mợ đã bạo gan mở cửa,hồng tỷ giả gái đứng nhìn Đạt mà thèm chảy nước miếng. Đạt ngừng hành quân, nhìn ‘hoàng hậu’ thấm mệt, ngoẻo đầu, tẩm ướt mồ hôi… hồn phi phách tán.
Đạt lấy khăn trong túi thấm khô hết mồ hôi trên mặt cô giáo, ngực cô giáo.